Lovemark: Một thương hiệu giúp mình chữa lành nỗi đau tinh thần
Mày bị sao vậy?
Chậc sao tao thấy mệt mệt trong người, chắc phải xin về sớm 03 tiết quá...
Dứt lời, giấy xin phép như đã được chuẩn bị sẵn, tôi rảo bước đến gần bàn giáo viên với cái dáng vẻ mỏi mệt, như kiểu thở không ra hơi...chìa tờ giấy phép trên bàn và nhận được cái gật đầu từ cô chủ nhiệm.
Cứ ngỡ sau buổi học đó tôi sẽ phải nằm li bì trên giường...nhưng như có thế lực thần kì nào đó giúp tôi khỏe hẳn sau khi vừa đặt chân ra khỏi cổng trường và tiến thẳng một mạch ra tiệm nét. Tưởng chừng "đầu xuôi thì đuôi sẽ lọt". Trớ trêu với một tình thương vô bờ bến cô giáo đã nhiệt tình đến độ vừa dạy xong tiết Toán cô đã phóng xe qua nhà tôi để hỏi thăm sức khỏe. U là trời, vào game chưa được 30 phút, nhận được tin từ con nhỏ bạn thân là: "Cô đang ghé nhà mày để báo cho ba mẹ mày về sức khỏe của mày đấy". Đọc dứt câu tôi như mấy anh quái xế trẩu tre hiện thời, đá số mo, trả số 1 và lên ga phóng cái vèo về nhà...Hỡi ôi, vừa vòng phía sau nhà để lẻn vào phòng, quấn mền như nhộng để chờ cô giáo đến...thì cô KHÔNG ĐẾN. U là trời lần thứ hai khi do phải quấn mền kín trong thời gian dài tôi đã bị sốt thật như lý do trong đơn xin phép và cô giáo thì đến nhà vào ngày hôm sau.
Vậy điều gì làm tôi nhớ mãi câu chuyện dù đã trôi qua 15 năm ấy, một tựa game của một nhà phát hành lớn các bạn ạ. Tựa game Liên minh huyền thoại của Garena. Một tựa game nổi đình nổi đám thời bấy giờ.
Đôi khi một cái hiệu được thương không phải là nó đã giải quyết nhu cầu gì cho mình mà đơn giản là nó gắn liền với một hồi ức của bản thân, một kỉ niệm khó quên và tôi sẽ kể mãi câu chuyện này cho con tôi sau này, rằng bố nó đã mê game ra sao? Đã trốn học như nào? Và điều gì giúp bố có đủ động lực như vậy? Tất cả câu trả lời chỉ gói gọn trong cụm từ "Liên minh huyền thoại của Garena".
Lời cuối, tôi muốn gửi một lời cảm ơn đến nhà phát hành Garena đã tạo nên một tựa game cực hay như vậy, một tựa game đã gắn kết tôi và những người bạn lạ với nhau, là chỗ dựa tinh thần cho tôi, giúp tôi vượt qua cái sự chán nản, lo sợ khi cùng trong giai đoạn đó tôi bị bạo hành về tinh thần, một phần nào đó khiến tôi không bị rơi vào trầm cảm nặng.
Cảm ơn các bạn đã đọc đến dòng này của bài viết.